Chuyển đến nội dung chính

Vì sao Juventus mãi lỡ hẹn với chiếc Cúp Champions League?

Nếu Juventus thất bại một lần nữa ở chung kết Champions League, đừng ai cảm thấy ngạc nhiên. Ở một đấu trường tôn vinh giá trị tiền bạc, cách xây dựng đội hình của Bà đầm già không phù hợp để trở thành đội chiến thắng.

Trong kỷ nguyên hiện đại, tiền đóng vai trò tối quan trọng trong cuộc chơi bóng đá. Và chân lý này luôn được chứng minh ở Champions League, giải đấu danh giá nhất dành cho các CLB ưu tú ở châu Âu.



Theo thống kê, trong một thập kỷ qua, các đội có tiềm lực tài chính mạnh mẽ và cụ thể ưu thế này thông qua giá trị đội hình có cơ hội chiến thắng cao hơn ở trận chung kết. Kể từ mùa 2006/07 tới nay, 7/10 đội có tổng giá trị đội hình đắt đỏ hơn đối thủ đều trở thành nhà vô địch sau đó.

Ví dụ như mùa 2015/16, trong trận chung kết, 11 cái tên xuất phát có tổng trị giá 421 triệu bảng của Real đã đánh bại nhóm cầu thủ chỉ 221 triệu bảng của Atletico. Mùa trước đó, đội quân 244 triệu của Barca dễ dàng vượt qua Juventus, được thành lập bởi 129,5 triệu.

Bình quân, tổng giá trị đội hình ra sân trong đêm chung kết của 10 nhà vô địch gần nhất rơi vào khoảng 232 triệu bảng. 2 lần đăng quang gần nhất của Real hoàn toàn có thể lý giải được, bởi đó là 2 đội hình đắt đỏ nhất trong số các nhà vô địch ở Champions League, với 415,5 triệu bảng (2013/14) và 421 triệu (2015/16).

Điều rút ra ở đây là, để vô địch, một CLB nhất thiết phải bạo chi, nhằm tập hợp trong đội ngũ những ngôi sao lớn nhất (cũng được hiểu là đắt giá nhất). Việc trở thành vua của châu Âu với đội hình giá rẻ giờ chỉ còn trong cổ tích, hoặc phải có sẵn những siêu sao tự đào tạo như M.U mùa 2007/08 hoặc Barca 2008/09 và 2010/11.


Như vậy có thể kết luận, nếu Juventus thất bại một lần nữa sẽ không làm ai phải ngạc nhiên. Đội hình đánh bại Monaco ở trận lượt về của họ chỉ có giá 255 triệu bảng, trong khi những người vượt qua Atletico của Real lên tới 405 triệu (đó là chưa bao gồm Gareth Bale, James Rodriguez và Alvaro Morata).

Nhiều năm qua, Juventus nổi tiếng với khả năng kinh doanh cầu thủ. Năm 1996, họ mua Zinedine Zidane với giá cực rẻ (3,2 triệu bảng) để rồi 5 năm sau, bán đi với giá 48 triệu, đắt nhất thế giới vào năm 2001. Chính HLV Marcelo Lippi đã tiết lộ, cựu Chủ tịch Gianni Agnelli gọi cho ông để tuyên bố rằng, cần phải bán tiền vệ người Pháp. “Tôi đồng ý là cậu ấy giỏi nhất thế giới, nhưng đổi lại, chúng ta sẽ có 150 tỷ lire”, Agnelli nói. Cùng năm đó, Juve cũng bán cả Filippo Inzaghi để đổi lấy 31 triệu bảng. 

1 năm sau, Zidane vô địch Champions League cùng Real. Năm sau nữa, Juve vào chung kết và thua cuộc trước Milan của Inzaghi. Thất bại này một lần nữa nhấn mạnh tiếng nói tiền bạc. Giá trị của Juve khi ấy là 124,1 triệu bảng, trong khi Milan là 176,7 triệu. Sự chênh lệch này đủ để làm nên khác biệt giữa kẻ thua và người thắng.

Vào năm 2015, Juventus có mặt ở chung kết chỉ để vượt qua Nottingham Forest cùng Bayern Munich, trở thành đội về nhì nhiều nhất lịch sử Cúp châu Âu (6 lần). Trong đội hình thất bại năm ấy có tới 8 cầu thủ thuộc dạng miễn phí (Andrea Pirlo, Rubinho, Paul Pogba, Fernando Llorente và Kingsley Coman) hoặc mượn lại (Romulo, Roberto Pereyra và Alessandro Matri).

Thống kê 10 trận chung kết gần nhất chỉ ra rằng, không bao giờ có thể giành chiến thắng với cách xây dựng đội hình kiểu này, tức là cố gắng giảm chi phí tối đa bằng những thương vụ 0 đồng. 10 đội vô địch kể từ mùa 2006/07 luôn có ít hơn cầu thủ dạng này so với các đội Á quân.

Mùa này, Juve đã cố thay đổi với những vụ mua sắm kỷ lục, nhưng đồng thời vẫn sở hữu 3 cầu thủ miễn phí (Neto, Dani Alves và Sami Khedira) cùng 2 cầu thủ mượn về (Mehdi Benatia và Juan Cuadrado). Real thì không. Cầu thủ thuộc biên chế Bernabeu chỉ có hai dạng, mua về hoặc đôn lên từ đội trẻ.     

Cựu Chủ tịch Gianni Agnelli từng tự hào về khía cạnh kinh doanh của Juve, với việc bỏ ra số tiền “không nhiều hơn lát bánh mỳ” để mua cầu thủ, sau đó bán đi với giá trị kỷ lục (như Zidane hay Paul Pogba). Điều này giúp tạo ra nền tảng tài chính tốt, song không giúp ích nhiều cho giấc mơ Champions League. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Không tàn ác, nghiệt ngã làm sao Rashford nên người?

Trong một trận đấu mà Chelsea không có nổi 1 cú sút trúng đích – điều chưa từng xảy ra tại Premier League kể từ tháng 9/2007, hàng công Man Utd đã đem đến màn trình diễn chói sáng bậc nhất mùa này. Và hàng công ấy, tin được không, lại không được dẫn đầu bởi tướng tiên phong Zlatan Ibrahimovic. Theo phát ngôn từ Jose Mourinho, Ibra có chút vấn đề về thể lực và đấy là lý do siêu sao tấn công người Thụy Điển không có tên trong đội hình xuất phát. Ibra là cầu thủ “cày” nhiều nhất Man Utd mùa này và giữa tuần sau “Quỷ đỏ” còn có trận lượt về TK Europa League nên Mou không thể mạo hiểm. Nhưng nếu như việc Ibra không thể ra sân từ đầu nằm ngoài kế hoạch A của Mou thì điều đó lại càng cho thấy khả năng ứng biến tuyệt vời của chiến lược gia người Bồ Đào Nha. Không Ibra, kế hoạch B tức khắc được thiết lập với Marcus Rashford đá trung phong cắm, phía trên cầu thủ tấn công tự do Jesse Lingard trong sơ đồ khá lạ lẫm 3-5-1-1. Rashford mới chỉ khai hỏa trở lại tại Premier League, bàn thắng

Liverpool, M.U và Man City đều bị khách chơi quay lưng

Không chỉ có Liverpool , ngay cả M.U và đội đầu bảng Man City cũng bất lực trong việc lôi kéo giới đầu tư về phía mình. LIVERPOOL DỄ VẤP TẠI SELHURST PARK Trong số 3 ông lớn xuất quân trong ngày thứ Bảy, Liverpool là đội bóng đá sớm nhất và cũng mất giá nhiều nhất. So với thời điểm ban đầu, mức chênh lệch handicap mà nhà cái đưa ra có sự thay đổi rất lớn, từ 1 1/2:0 xuống... 1:0. Không những vậy, kể từ khi chấp Crystal Palace 1 hòa, điểm ăn của thầy trò Juergen Klopp đã tăng 4 giá, từ 0.83 lên 0.87. Điều đó cho thấy, đang có một làn sóng tẩy chay Liverpool trên sàn giao dịch. Thực tế, việc Liverpool bị giới đầu tư xa lánh không phải là điều gì đó bất ngờ. Bởi Crystal Palace chưa bao giờ là đối thủ “dễ xơi”, thậm chí vài năm gần đây họ còn là nỗi ám ảnh với The Kop. Có cảm giác, mỗi lần đụng độ The Eagles, luôn có một trở lực vô hình khiến Liverpool không thể phát huy những phẩm chất tốt nhất của mình. Hệ quả là dưới góc độ tỉ lệ châu Á, đội chủ sân Anfield thường xuyên đẩy giớ